Di sản thế giới là di chỉ hay di tích của một quốc gia như rừg, dãy núi, hồ, sa mạc, toà nhà, quần thể kiến trúc hay thành phố… do các nước có tham gia Công ước di sản thế giới đề cử cho chương trình quốc tế Di sản thế giới, được công nhận và quản lý bởi UNESCO. Trong đó, quần thế di tích Cố đô Huế ( năm 1993) là những di tích lịch sử- văn hoá do triều Nguyễn chủ trương xây dựng trong khoảng thời gian từ đầu thế kỷ 19 đến nửa đầu thế kỷ 20 trên địa bàn kinh đô Huế ngày xưa ( Nay thuộc phạm vi của thành phố Huế và một vài vùng phụ cận thuộc tỉnh Thừa Thiên Huế- Việt Nam)
- Kinh thành Huế
Được khởi công xây dựng từ năm 1805 và hoàn chỉnh vào năm 1832 dưới triều vua Minh Mạng. Các di tích trong kinh thành bao gồm: Kỳ Đài ( Hay còn gọi là Cột cờ nằm chính giữa mặt anm của kinh thành Huế thuộc phạm vi pháo đài nam Chánh cũng là nơi treo cờ của triều đình ngày xưa; Trường Quốc Tử Giám; Điện Long An là nơi nghỉ của vua sau khi tiến hành lễ Tịch điền (cày ruộng) mỗi đầu xuân. Đây cũng là nơi vua Thiệu Trị thường hay lui tới, nghỉ ngơi, đọc sách, làm thơ, ngâm vịnh; Bảo tàng Mỹ thuật Cung đình Huế giúp người tham quan một cái nhìn tổng thể về cuộc sống cung đình Huế; Đình Phú Xuân; Hồ Tịnh Tâm là một di tích cảnh quan được kiến tạo dưới triều Nguyễn; Tàng thư lâu; Viện Cơ Mật - Tam Tòa; Đàn Xã Tắc; Cửu vị thần công thần.
- Hoàng thành Huế
Nằm bên trong Kinh Thành, có chức năng bảo vệ các cung điện quan trọng nhất của triều đình, các miếu thờ tổ tiên nhà Nguyễn và bảo vệ Tử Cấm Thành- nơi giành cho vua và hoàng gia.
Các di tích trong Hoàng Thành bao gồm: Ngọ Môn là cổng chính phía nam của Hoàng thành Huế được xây dựng vào năm Minh Mạng 14 (1833). Ngọ Môn có nghĩa đen là Cổng giữa trưa hay Cổng xoay về hướng Ngọ, là cổng lớn nhất trong 4 cổng chính của Hoàng thành Huế; Điện Thái Hoà là cung điện nằm trong khu vực Đại Nội của kinh thành Huế; Triệu Tổ Miếu còn gọi là Triệu Miếu, được xây dựng năm Gia Long thứ 3 (1804). Miếu này nằm ở phía bắc của Thái Miếu trong hoàng thành Huế, là miếu thờ Nguyễn Kim, thân sinh của chúa Tiên Nguyễn Hoàng; Hưng Tổ Miếu là ngôi miếu thờ cha mẹ vua Gia Long, vị trí ở tây nam Hoàng thành Huế (cách Thế Miếu chừng 50 mét về phía Bắc); Thế Tổ Miếu gọi là Thế Miếu tọa lạc ở góc tây nam bên trong Hoàng thành Huế, là nơi thờ các vị vua triều Nguyễn. Đây là nơi triều đình đến cúng tế các vị vua quá cố, nữ giới trong triều (kể cả hoàng hậu) không được đến tham dự các cuộc lễ này; Cung Diên Thọ tên ban đầu là cung Trường Thọ, các tên khác là Từ Thọ, Gia Thọ, Ninh Thọ; được bắt đầu xây dựng năm 1803 để làm nơi sinh hoạt của Hoàng Thái Hậu của triều Nguyễn.
-Tử Cấm Thành
Tử Cấm Thành nguyên gọi là Cung Thành là vòng tường thành thứ 3 của Kinh đô Huế, giới hạn khu vực làm việc, ăn ở và sinh hoạt của vua và hoàng gia. Các di tích trong Tử cấm thành bao gồm: Điện Kiến Trung; Điện Cần Chánh; Thái Bình Lâu; Duyệt Thị Đường
Quần thể di tích cố đô Huế là một trong những di sản văn hoá phi vật thể của nước ta đã được UNESCO công nhận. Đây là địa điểm du lịch hấp dẫn thu hút rất nhiều khách tham quan, du lịch trong và ngoài nước.
(Nguồn tham khảo: http://vi.wikipedia.org)