Tây Nguyên thường được gọi là cao nguyên Trung phần Việt Nam bao gồm 5 tỉnh gồm Kom Tum, Gia Lai, Đắk Lắk, Đắk Nông và Lâm đồng. So với các vùng kinh tế khác trong cả nước , điều kiện kinh tế- xã hội của Tây Nguyên có nhiều khó khăn như: Thiếu lao động lành nghề, cơ sở hạ tầng kém phát triển vì vậy mà kinh tế nơi đây còn gặp nhiều khó khăn. Tuy nhiên, ở vùng đất Tây Nguyên lại có nhiều lợi thế: Tây Nguyên có 2 triệu hécta đất bazan màu mỡ (Chiếm 60% diện tích đất bazan của cả nước) nên tạo điều kiện để trồng và phát triển một số loại cây công nghiệp như: Cà phê, ca cao, hồ tiêu…
Ở Đắk Lắk có thác Thuỷ Tiên và những hồ nước thơ mộng như: Hồ Lắk, hồ Buôn Triết, hồ Ea Kao với các khu rừng nguyên sing, vườn quốc gia như: Yok Đôn, khu lâm viên Ea Kao. Ở Đắk Nông có dòng sông Sêrepok, thác Gia Long và thác Dray Nur. Gia Lai có nhiều suối hồ, ghềng thác. Đặc biệt là rừng nhiệt đới Kon Ka Kinh và Kon Cha Rang, thác Xung, suối Đá Trắng, biển Hồ ( Hồ Tơ Nưng). Ở Kom Tum có núi Ngọc Linh, khu rừng nguyên sinh Chư Môn Ray, Sa Thầy, khu du lịch Đăk Tre, chiến trường Đăk Tô… Ngoài ra, Tây Nguyên là vùng đất có nhiều dân cư sinh sống như: Dân tộc Việt ( Người Kinh), dân tộc Ba Na, Gia Rai, Ê Đê, Cơ Ho, Xơ Đăng, Mơ Nông… mỗi dân tộc có những nét đẹp văn hoá riêng đã góp phần tạo nên một bản sắc văn hoá rất đậm chất Tây Nguyên.
Tây Nguyên có nhiều kiến trúc nổi tiếng như: Nhà Rông, nhà Sàn, nhà Mồ, nhà Dài…Trong đó, Nhà Rông là một kiểu nhà sàn đặc trưng của các dân tộc ở Tây Nguyên. Đây là ngôi nhà cộng đồng dùng để làm nơi hội họp của các dân làng trong một buôn làng ở Tây Nguyên. Nhà Rông được làm từ cỏ tranh, tre, gỗ…được xây trên một mảnh đất rộng và thường được đặt ở vị trí trung tâm của buôn làng. Mỗi dân tộc sẽ có các trang trí, kiến trúc riêng biệt trong quá trình xây dựng nhà Rông. Tuy nhiên nhìn chung nhà Rông là ngôi nhà to hơn nhiều so với những ngôi làng bình thường và có mái cao. Vì nhà Rông là trung tâm văn hoá- chính trị của buôn làng nên ở đây thường là nơi tiếp khách, nơi diễn ra các hoạt động trọng đại của buôn làng và là nơi để mọi người tụ họp.
Đặc biệt, ngày 25/11/2005 văn hoá cồng chiêng Tây Nguyên đã được UNESCO công nhận là kiệt tác văn hoá phi vật thể và truyền khẩu của nhân loại. Không gian văn hoá cồng chiêng trải rông suốt 5 tỉnh của Tây Nguyên với chủ nhân là cư dân các dân tộc Tây Nguyên… Cồng chiêng không những gắn bó mật thiết với con người Tây Nguyên mà còn là tiếng nói tâm linh, tâm hồn con người để diễn tả những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống, lao động và sinh hoạt hàng ngày của họ. Ở Tây Nguyên, các ngày lễ hội trong năm từ lễ cúng máng nước, lễ mừng cơm mới, lễ đâm tram đều phải có cồng chiêng. Người Tây Nguyên có nhiều các lễ hội truyền thống được tổ chức hàng năm: Lễ bỏ mả, lễ đâm trâu, lễ cúng máng nước, lễ cúng cơm mới…
Tất cả những nét văn hoá đặc sắc riêng biệt của các dân tộc sinh sống trên địa bàn đã tạo nên bản sắc văn hoá chung của người Tây Nguyên.